Nguyên Thạch

Nỗi Buồn Cửu Long

Tà áo sang ngang áo cưới hồng.
Khoe màu r
ực rỡ tủi bến sông.
Có kẻ bên đò chiều hoang dại.
Thương tiễn dáng yêu bước theo chồng.
 
Ai oán bờ lau tiếng Cuốc kêu.
Âm sâu Bìm Bịp gọi xế chiều.
Nắng ngả bên đồi em biền biệt
Còn đâu hương ấm thủa dấu yêu.
 
Hậu Giang con nưc vọng ngân nga.
Tiễn ai quay gót lấy chồng xa.
Xứ Đài bên ấy tình có đậm.
Có nhớ người xưa nẻo quê nhà.
 
Cửu Long man mát mối tình buồn.
Thương người viễn xứ chiều lệ tuôn.
Ai xui Đất mẹ đời hoang vắng.
Để kẻ tha phương bỏ cội nguồn.
 
Con rạch trưa nay sáo ngẩn ngơ.
Đôi chim lẻ bạn tiếng bơ vơ.
Ngậm ngùi thương nhớ màn đêm phủ.
Mòn mỏi chết khô nỗi đợi chờ.
 
 
Nguyên Thạch

Được bạn: vdn 27.10.08 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Nỗi Buồn Cửu Long"